không. Hai vú chị cứ tưng tưng lên rồi săn dần lại. Hai chị em rượt mãi cũng đến phòng khách. Cửa ngoài đã khóa kính, hết đường, chị Tuấn dựa lưng vào tường chờ đợi. Tuấn bước đến gần rồi chống hai tay lên tường. Cậu kề môi lại gần chị mình và bảo: – Hết đường rồi nhé! Chị Tuấn nói giọng rất “kịch”: – Đừng! Chị “van” em. Đừng hiếp chị! Nghe chị Tuấn nói xong, hai chị em cùng cười nhẹ. Tuấn ngăn cản cái điệp khúc rên la của chị hai bằng một nụ hôn nồng cháy, một tay cậu giữ lấy cằm của chị