báo, cố tình để chủ nhân thấy, tùy đối tượng, khi thì vàng lá, đô hoặc tiền mặt. Và chủ nhân thì cũng tỏ ra không thấy gì! Đặc biệt trong câu chuyện ông không bao giờ đả động đến nội dung cần, mà để tự chủ nhà nêu ra và ông chỉ nói ngắn gọn: Dạ có gì nhờ anh (chị) để ý giúp dùm. Vậy thôi. Chiếc xe lăn bánh sau một chiếc Lada khác. Lần này có bà chánh văn phòng của cơ quan ngang bộ đi kiểm tra thực tế trước khi quyết định chọn nhà thầu(?) – Tôi nhờ anh Dz quan tâm lo chu đáo cho chị Hồng nghe.