chiếm hữu tuyệt đối. Chị co chân quắp ngang eo tôi, gót chân tỳ trên mông, lấy đó làm điểm tựa đu háng lên cho lồn hít cứng cu nhỏ. Thiệt đã. Thở dồn và lịm đi, tay chân buông lỏng rời ra. – D nặng quá, xuống đi. Đè chị ngộp thở rồi. – Kêu là anh, nhớ chưa? Giờ em là vợ anh rồi, kêu cho quen. – Tôi lăn qua bên. – Nhỏ hơn người ta mà. – Nhỏ cũng là chồng, mà chồng thì là anh. Từ nay anh muốn đụ em lúc nào là em phải chiều anh lúc đó. – Thôi đi. Nhà đâu phải của mình mà làm thế. Kỳ chết. Chị dậy