này nọ. Nhưng hắn cũng cảm động khi nghe những lời chất phác thân tình của ông chú, hắn chỉ biết dạ dạ rồi theo chân ông ấy đến một cái sạp có một người đàn bà gầy gò giống ông ta bán đủ thứ các món ăn sáng lót dạ, nào là bánh mì thịt rồi xôi gà lẫn cà phê nữa chứ. Đúng là buồn ngủ lại gặp chiếu manh, nhưng Đán thì chưa buồn ngủ nhưng lại đói ngấu đói nghiến, hắn mua một ổ bánh mì thịt và một gói xôi bọc trong lá chuối rồi nhai ngon lành như sắp chết đói đến nơi vì đã lâu lắm chưa từng thưởng