vật vã.. Tim tui đập rộn ràng. Một hồi sau, thằng Quý với Vi em lên bờ ngồi, 2 đứa ngồi nhỏ to tâm sự. Thằng Quý từ từ cầm lấy tay Vi em. Ẻm cười tủm tỉm, 2 má đỏ ửng lên, nhìn qua chỗ khác. Tim tui đập thình thịch, ngó qua bé Trang thì thấy ngồi một mình. Hí hí thời cơ đã tới… tui đạp nước bạch bạch lại chỗ bé. – Sao anh thấy em buồn quá vậy? – tui thắc mắc. – Hic, hông có gì làm hết, bùn. – Bé trả lời. – Làm gì mà không có, xuống đây dạy anh bơi coi. – tui toét miệng cười. – Ừ xuống liền –