tháng chỉ còn 4 5 lần, chứ trước kia thì nhiều hơn. Tôi thông cảm cho em, vì em cần khoảng thời gian để hồi phục, nhất là tâm lý. Dần dà chúng tôi ít đi chơi riêng hơn, những lần về nhà tôi đều có em gái em đến cùng. Nhiều hôm thèm quá, tôi bảo con bé nấu ăn, anh chị lên dọn đồ. Nói là dọn, chứ toàn cời ra vứt lung tung. Vừa làm lại vừa căng thẳng nghe ngóng xem con bé có lên không. Nhỡ bị bắt gặp thì ngại lắm. Mỗi lần thế khi xuống dưới con bé đều nhìn chúng tôi cười nham hiểm. Có lần gấp gáp