thôi cô ạ, tôi phải đi ngay không khéo lỡ chuyến xe đò. Tôi gửi Con bé lại cho cô vài ngày, cô chỉ dạy nó giùm tôi. Nói xong, chị Tư hối hả quay lưng đi ngay. Con bé nhìn theo mẹ nó đến khi mẹ nó khuất sau khúc quanh. Khi nó quay lại thì thấy người phụ nữ trong khung cửa vẫn nhìn nó với nụ cười đầy thiện cảm. Con bé bối rối, cuối nhìn xuống đất. Người phụ nữ đưa tay ra về phía nó: – Thôi để chị dẫn em vào nhà. Con bé ríu ríu đưa bàn tay của mình cầm lấy tay của người phụ nữ và bước theo trong