nên em không biết sắp xếp thế nào. Nếu em muốn đi, anh cũng không giữ em, sang đó cần chuẩn bị nhiều thứ, chúng ta cần lên danh sách… Không cần đâu anh, công ty lo hết, em chỉ mang đồ đi thôi. Chỉ là thời gian dài. Không ai lo cho em gái em. Không sao, có anh rồi, em cứ yên tâm. Còn anh cũng hơn 30 rồi, em không muốn anh phải ngóng theo em như thế. Em vừa nói vừa rơi nước mắt, tôi cũng ngước ra nhìn em, không hiểu ý của em. Anh không sao, anh chờ được. Hoặc không mình cứ đăng ký trước đi,