nữa. Thực ra thì Dương cũng muốn đút cái cục gân vào trong Dung lắm, nhưng ngại Dung không đồng ý như hôm qua thì không hay. Dương không muốn làm quá để mất đi cái đang có. Muốn “ấy” thì Dương đã có 2 cái để “ấy” rồi. Dương nhổm người thò tay vào trong quần Dung, chỗ đó của Dung bị bẹt ra, nước nhớt nhoe nhoét. “Oh, lắm nước nhỉ”. Nghĩ thế nhưng không nói ra. Dương ngồi thẳng lưng rồi kéo Dung ngồi lên. Dung tựa vào vai Dương, hắn dúi tay nàng vào khẩu côn gân. Nàng hiểu ý cầm lấy và tuốt lên