buồn, từ hôm đưa em ra sân bay tôi như người mất hồn, chẳng thiết tha gì. Luẩn quẩn trong đầu toàn hình bóng em. Làm cái gì, cầm cái gì lên cũng thấy em trong đó. Tôi bị bỏ rơi đúng nghĩa, chỉ không hiểu là mình còn thiếu gì. Kinh tế cũng không phải tệ quá, nhân thân gia cảnh cũng không phải, tình yêu cũng dành cho em lớn như thế. Tôi cũng hiểu những khó khăn của em, những trở ngại của chúng tôi, tôi đều có thể vượt qua để cùng em tiến lên thì sao em lại không thể cùng tôi phấn đấu. Tại sao? Tại