tâm tư theo dòng tư tưởng thì con Tâm bật khóc. Những giọt nước mắt nó chảy xuống bụng tôi làm tôi nhỏm dậy. Tôi hỏi nó. – Sao con khóc vậy. – Nó ôm choàng lấy tôi và khóc oà lên: – Huhukhông có ai thương con hếthuuhungay cả chú cũng không thương conhu hu! Tôi bất chợt phải ôm nó, cặp vú bự của nó vô tình áp vô người tôi. Tôi cảm thấy ấm ấm: – Chú thương con chứ, tại sao con nói vậy? – Thương mà sau chú không dám rờ hay đụng con? Ô, thì ra vậy! Chúa ơi, con nhỏ này hay thiệt. Tôi hỏi nó. – Con có