à. Rồi nhớ ra cái hành động kéo váy mẹ lên xem của tôi, mẹ lại nổi cáu, quơ tay định xách tai tôi lên. May tôi cảnh giác nên né được, tôi nói: – Hehe con xin lỗi, lỡ tay mà mẹ. Mẹ tôi mắng: – Lỡ tay mà như thế à, ai đời có con nhà ai mà như thế không, anh đừng tưởng thấy tôi dễ dãi quá mà làm càn nhé, nhỡ bố anh tỉnh dậy thấy thì làm thế nào? Tôi đợi mẹ rầy la xong, mới hỏi: – Ủa, sao, bố đã ngủ rồi à ? – Bố anh vừa đặt lưng xuống giường là lăn ra ngủ rồi. – mẹ nói với vẻ cau có rõ